Nghề Giáo – Không Chỉ Là Một Nghề
Nghề giáo không chỉ là một công việc, mà là một hành trình dài đong đầy cảm xúc, từ những phút giây lo lắng, hồi hộp cho đến những khoảnh khắc vui sướng, tự hào. Đối với mỗi người giáo viên, công việc giảng dạy không đơn thuần chỉ là truyền đạt kiến thức mà còn là sự truyền tải những cảm xúc, niềm tin và cả những hy vọng vào học trò. Mỗi ngày đến lớp, người thầy không chỉ mang theo bài giảng, mà còn mang theo tâm hồn, trái tim và những cảm xúc đầy ắp tình yêu thương dành cho học sinh.
Những Lần Cảm Nhận Tình Cảm Từ Học Trò
Đôi khi, tình cảm của học trò đối với thầy cô không chỉ thể hiện qua lời nói hay hành động, mà còn trong những cách mà các em thể hiện sự quan tâm, lo lắng. Những câu hỏi như "Thầy có khỏe không?" hay những lần học trò tự giác giúp đỡ thầy trong công việc dù chỉ là việc nhỏ nhặt như lau bảng, chuyển sách vở cũng là những kỷ niệm mà tôi luôn trân trọng. “Một lần, sau giờ học, có một học sinh tự giác bưng đỡ giúp tôi dụng cụ thí nghiệm và nói: 'Thầy ơi, thầy để em giúp thầy. Những hành động nhỏ như vậy khiến tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có những học trò như thế.”
Kỉ Niệm Những Câu Hỏi Ngây Thơ
Những câu hỏi ngây ngô của học trò luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của người giáo viên. Có thể là một câu hỏi hài hước, đôi khi là một câu hỏi khiến thầy cô phải dừng lại suy nghĩ, nhưng tất cả đều rất đáng yêu và đầy ngây thơ. “Có một lần, một học sinh lớp 7 hỏi tôi: “ Thầy ơi, sao electron không bị hạt nhân hút vào trong ạ.” Tôi ngẩn người một lúc rồi cười, và tôi nhận ra rằng, những câu hỏi như thế giúp tôi hiểu hơn về sự tò mò, sự ngây ngô của trẻ thơ.”
Nỗi Lo Lắng Khi Học Sinh Gặp Khó Khăn
Mỗi người giáo viên đều có những học sinh đặc biệt mà mình luôn dành nhiều sự quan tâm hơn. Đó là những học sinh gặp khó khăn trong học tập, những học sinh có hoàn cảnh gia đình khó khăn, hoặc đơn giản là những em có vấn đề về tâm lý. Người giáo viên không chỉ là người giảng dạy mà còn là người bạn đồng hành, người tư vấn, và là người hỗ trợ các em vượt qua những thử thách trong cuộc sống. Cảm giác lo lắng khi thấy học trò gặp khó khăn, khi không biết phải làm gì để giúp đỡ các em, luôn là một phần không thể thiếu trong trái tim của mỗi giáo viên.
Những Lần Học Sinh Đột Ngột Rời Xa
Thầy trò không thể đồng hành với nhau mãi trong cuộc sống. Có những học trò phải chuyển trường, hoặc do điều kiện hoàn cảnh mà không còn tiếp tục đi học hoặc như người ta nói với giáo viên mùa hè là mùa chia tay khi các em đã học xong và tiếp tục học cao hơn. Những lúc đó, người thầy không khỏi cảm thấy buồn bã và tiếc nuối.
“Một học sinh của tôi phải chuyển trường vào giữa năm học. Em ấy đến trước khi ra đi, nắm tay tôi và nói: Em cảm ơn Thầy đã dạy em rất nhiều điều. Em sẽ nhớ Thầy mãi.” Chỉ một câu nói đơn giản thôi nhưng khiến tôi thấy nghẹn ngào. Thật khó để nói lời tạm biệt với những đứa học trò mà mình đã gắn bó suốt một thời gian dài."
Tự Hào Và Hạnh Phúc Khi Thấy Học Sinh Thành Công
Khi học trò đạt được những thành tích tốt, khi các em vượt qua được những khó khăn, trở ngại trong học tập hay trong cuộc sống, đó là lúc người thầy cảm thấy hạnh phúc và tự hào nhất. Đối với giáo viên, thành công của học sinh chính là thành công của bản thân. Đó không chỉ là điểm số hay giải thưởng mà là sự trưởng thành của học sinh trong tư duy, trong hành động và trong phẩm chất con người.
“Một học trò của tôi đã phải vật lộn rất nhiều với môn Hoá, nhưng sau bao nhiêu nỗ lực, em ấy đã đạt được giải nhất trong kỳ thi học sinh giỏi. Khi em ấy đến báo tin cho tôi, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Niềm vui của tôi không chỉ vì giải thưởng, mà vì em đã vượt qua được chính mình, trở thành một người mạnh mẽ và tự tin hơn.”