TÂM SỰ NGHỀ GIÁO
Theo Đảng tôi đi làm nghề giáo.
Khi tuổi đôi mươi sức sống dạt dào.
Tôi hăm hở bước đi còn chập chững.
Đến với em thơ từ bài giảng chưa quen.
Những dòng chữ viết lên bảng đen.
Còn ngượng ngùng leo lên leo xuống.
Các em cười tôi ngượng chín cả tai.
Thế rồi tất cả vì ngày mai.
Tôi đam mê với từng bài soạn giảng.
Hướng dẫn các em đi qua từng trang sách.
Thêm những trang đời em chắp cánh bay.
Biết bao ngày gặp mặt rồi chia tay.
Nhìn các em mỗi người một ngả.
Theo lối mòn năm tháng cũng dần phai.
Rồi một ngày trên giảng đường đại học.
Gặp lại trò của lớp học ngày xưa.
Tôi đang thức cứ nghĩ mình trong mơ.
Xung quanh là học trò lớp trước.
Kể tôi nghe những bước đường qua.
Giao điểm gặp nhau từ một con đò.
Mà hồi đó tôi là người cầm lái.
Mỗi chuyến qua sông tay chèo thêm vững trãi.
Cập bến an toàn lòng lại thêm vui.
Thời gian trôi đã mấy chục năm rồi.
Trong các em tôi có người đã khuất.
Với chiếm công hiển hách năm nào.
Bao yêu thương tưởng nhớ và tự hào.
Thầy trò tôi lại lao vào công việc.
Mái đầu tôi mỗi ngày thêm điểm bạc.
Vẫn say xưa vững bước trên đường dài.
Tất cả vì ngày mai, vì thế hệ tương lai….