Người Thầy lớn nhất của cuộc đời tôi không ai khác chính là Mẹ tôi!
Mẹ tôi là 1 Giáo viên dạy Mầm non đã về nghỉ hưu. Ngay từ ngày còn bé, trong kí ức của tôi là hình ảnh của Mẹ ngày nào cũng dậy thật sớm sửa soạn thật chỉn chu và tươm tất để chuẩn bị lên lớp. Có những ngày đi dạy, rồi chuẩn bị dự giờ, lên chuyên đề lắm hôm đến 7-8h tối mới về. Mà ngày đó Bố tôi vẫn hay than thở: “ Nghề Giáo viên sao vất vả đến thế, lương không đủ tiêu....”. Nhưng Mẹ tôi chỉ đáp: “ Vì em yêu nghề!”...
Chính vì yêu nghề, yêu trẻ nên cứ hễ đến ngày 20/11 hàng năm. Nhà tôi lại ngập tràn hoa tươi của các thế hệ học trò đã từng được Mẹ tôi dạy dỗ và chỉ bảo. Cũng là vì có Mẹ là cô giáo nên ngay từ bé tôi đã được rèn rũa từ cách nói năng, cử chỉ, phong thái tự tin trước đám đông và có 1 chút khả năng ăn nói. Điều đó giúp tôi rất nhiều khi tôi bước ra khỏi vòng tay của Mẹ để vật lộn với cuộc sống Cơm- Áo- Gạo- Tiền.
Rời ghế trường cấp 3, hành trình tôi chọn tiếp theo là học Sư phạm giống Mẹ của tôi. Ngày tôi bước chân ra cổng trường ĐH với bao nhiêu hoài bão, nhiệt huyết. Tôi chọn sống ở lại Thành Phố náo nhiệt với tấm bằng sư Phạm khi tôi trúng tuyển vào phòng Đào Tạo của Viettel với vị trí Giảng Viên Đào tạo. Cuộc sống xa nhà, áp lực cuộc sống khiến tôi lúc nào cũng quay cuồng trong công việc triền miên và cả với gia đình nhỏ của mình....nhưng tôi vẫn không cảm thấy hạnh phúc với sự lựa chọn của mình. Đến 1 ngày, có 1 câu nói đã làm tôi thức tỉnh: “ Con chọn nghề nào cũng được, vị trí nào cũng được,miễn sao con vui và hạnh phúc với lựa chọn của mình...”. Và tôi quyết định về với Mẹ, về với đúng nơi tôi thuộc về đó là làm GV THCS tại Tiên Lãng.
Là GV mới về trường, tôi không khỏi bỡ ngỡ, hồi hộp và lo âu. Người “Thầy” lớn nhất cuộc đời tôi lại ở bên cạnh động viên, an ủi, khích lệ. Mẹ tôi vẫn nói: “ Quan trọng nhất là môi trường Giáo dục, ở trường THCS Quyết Tiến các thầy cô vô cùng nhiệt huyết, tận tình và quan trọng là có “ chữ Tâm” với các em học sinh, với Nghề. Nên Mẹ tin con sẽ làm tốt vai trò của mình....”. Từ những lần chuẩn bị lên tiết dạy Tốt đầu tiên. Mẹ tôi cũng được đóng vai học sinh, lúc thì được làm tổ tư vấn để góp ý về phong thái giảng dạy tại nhà cho tôi. Lúc nào cũng có người Thầy lớn đồng hành với mình, tôi vui lắm. Được giao công tác chủ nhiệm lớp, với 1 cô giáo mới như tôi cũng không khỏi lo lắng và trăn trở. Mạnh dạn nhận nhiệm vụ và cố gắng hoàn thành thật tốt công việc được giao cũng chính là câu trả lời cho câu nói của Mẹ tôi năm ấy.
Cuộc đời của mỗi người chắc chắn sẽ có đôi ba lần lựa chọn Sai. Nhưng với tôi, đây có lẽ là 1 lựa chọn ĐÚNG ĐẮN nhất trong cuộc đời tôi, đó là: “ Trở về quê hương và làm nghề Giáo”. Hiện tại tôi cảm thấy hạnh phúc với công việc được giao, vui vẻ trong môi trường làm việc của mình. Và cảm thấy vô cùng tự hào khi được đứng trong đội ngũ Giáo viên trường THCS Quyết Tiến.
“ Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Ta vẫn gọi là nghề cao quý nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà cho đời những đóa hoa thơm...’’