Ngồi giữa không gian yên tĩnh của lớp học, tôi không khỏi hồi tưởng về hành trình 26 năm gắn bó với nghề giáo. Thời gian trôi qua nhanh chóng, nhưng những kỷ niệm đẹp đẽ và ý nghĩa mà nghề giáo mang lại vẫn mãi in đậm trong tâm trí tôi. Với tôi, ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 không chỉ đơn thuần là một ngày lễ kỷ niệm, mà còn là dịp để chúng ta cùng nhau tôn vinh những người làm nghề giáo, những người đã cống hiến cả cuộc đời mình cho tri thức và tương lai của thế hệ trẻ.
26 năm trước, vào tháng 9 năm 1998 khi tôi vừa tốt nghiệp sư phạm, những bỡ ngỡ và hồi hộp khi bước vào lớp học đầu tiên vẫn còn vẹn nguyên. Tôi đã từng đứng trước những ánh mắt ngây thơ, trong sáng của học trò và cảm nhận được niềm vui sướng khi những kiến thức nhỏ bé của mình có thể ánh sáng trong tâm hồn các em. Trong suốt những năm tháng qua, tôi đã chứng kiến biết bao nhiêu buổi lễ kỷ niệm 20/11. Mỗi năm, không khí của ngày lễ ấy lại đem đến cho tôi những cảm xúc khác nhau, nhưng chưa bao giờ mất đi sự đặc biệt mà nó mang lại.
Ngày 20/11 năm nay, không khí tưng bừng và ấm áp đã bao trùm khắp nơi. Từ những dòng chữ đẹp đẽ được trang trí trên bảng lớp cho đến những món quà nhỏ mà các em dành tặng, tất cả đều là những biểu hiện chân thành nhất của tình cảm và sự tri ân mà học trò dành cho thầy cô. Những bông hoa tươi thắm, những chiếc thiệp viết vội, tất cả đều khiến tôi bỗng dưng cảm thấy xúc động. Những mái đầu bạc, những đôi mắt lấp lánh niềm tự hào khi nhìn thấy các em trưởng thành, trưởng thành từng ngày chính là phần thưởng lớn nhất đối với những người làm nghề này.
Có lẽ, khi trở thành một người giáo viên, tôi đã lựa chọn một nghề không chỉ đơn thuần là để kiếm sống, mà hơn hết, đó là một hành trình cống hiến. Ngày qua ngày, không phải lúc nào cũng dễ dàng; có những lúc gặp khó khăn, áp lực trong công việc, đôi khi là những giọt nước mắt và những lo toan vì không thể giúp đỡ học trò mình một cách tốt nhất. Nhưng chính những nụ cười tươi tắn của các em, những thành công nhỏ bé mà các em đạt được lại là động lực để tôi tiếp tục bước trên con đường này.
Mỗi học sinh là một thế giới riêng, với những khó khăn, thử thách và ước mơ khác nhau. Nhìn thấy các em nỗ lực học tập và phấn đấu, tôi như thấy lại hình ảnh của mình trong những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường. Có những em đã vượt qua rào cản, khó khăn để vươn lên, có em lại phải đứng dậy sau những lần vấp ngã. Chính những câu chuyện ấy đã giúp tôi nhận ra rằng, nghề giáo không chỉ là truyền đạt kiến thức, mà còn là truyền cảm hứng và khích lệ các em sau mỗi thất bại.
Ngày 20/11, không chỉ là ngày chúng ta tôn vinh các thầy cô, mà còn là dịp để mọi người nhìn nhận lại vai trò của giáo dục trong xã hội. Trong bối cảnh thế giới phát triển nhanh chóng, nghề giáo ngày càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Chúng ta không chỉ dạy các em kiến thức, mà còn dạy các em cách sống, cách làm người. Những bài học về lòng kiên nhẫn, lòng yêu thương, sự tôn trọng sẽ theo các em suốt cuộc đời.
Trong ngày đặc biệt này, bên cạnh những lời chúc tốt đẹp từ học trò, chúng ta cũng cần tự nhìn nhận lại bản thân. Là một người giáo viên, tôi nhận thức rõ rằng trách nhiệm của mình không chỉ dừng lại ở việc giảng dạy mà còn là việc nuôi dưỡng tinh thần và phẩm chất cho thế hệ tương lai.
Tôi vẫn nhớ, trong một bài phát biểu tại lễ kỷ niệm 20/11, tôi đã nói về tình yêu mà người giáo viên dành cho học trò. Tình yêu đó không chỉ là những cái ôm ấm áp hay những nụ cười khích lệ, mà còn là những giây phút thấu hiểu, cảm thông với những nỗi niềm mà các em phải đối mặt. Đó chính là lý do mà tôi luôn cố gắng để trở thành một người giáo viên tốt hơn mỗi ngày.
Nhìn lại hành trình 26 năm, lòng tôi tràn ngập cảm xúc. Có những đêm tôi gần như thức trắng, tìm kiếm những phương pháp giảng dạy hiệu quả hơn, có những ngày tôi đau đáu lo cho tương lai của các em. Nhưng tất cả những điều đó là niềm hạnh phúc, là tình yêu đối với nghề. Mỗi khi nhìn thấy các em thành công, tự lập, tôi như hái được trái ngọt từ từng tháng ngày chăm sóc bón phân cho những cây non mảnh mai.
26 năm qua, tôi đã chứng kiến sự thay đổi không ngừng của nền giáo dục nước nhà. Những đổi mới trong chương trình, phương pháp giảng dạy, công nghệ thông tin được ứng dụng đều đã mang lại những làn gió mới cho giáo dục Việt Nam. Tôi cũng cảm nhận rõ rằng, sự giao thoa giữa truyền thống và hiện đại là điều cần thiết để giúp học trò phát triển toàn diện.
Ngày nay, học trò không chỉ học kiến thức mà còn cần trang bị cho mình những kỹ năng cần thiết để hội nhập và phát triển. Tổ chức các hoạt động ngoại khóa, các lớp học kỹ năng mềm cùng với những giờ học lý thuyết đã trở thành một phần không thể thiếu trong giáo dục hiện đại. Tôi thực sự tin rằng, để tạo ra những công dân tốt cho xã hội, chúng ta cần phải tạo ra một môi trường học tập kích thích tư duy sáng tạo và khả năng làm việc nhóm.
Ngày 20/11/2024, khi nhìn lại hành trình dài đã qua, tôi càng cảm thấy tự hào về nghề giáo. Đó là một nghề cao quý, một sứ mệnh cao cả và mang đầy ý nghĩa. Dù cho thời gian có trôi qua, những kỷ niệm, những bài học và những tình cảm mà tôi dành cho học trò sẽ không bao giờ phai nhạt.
Trong ngày đặc biệt này, tôi không chỉ muốn gửi lời cảm ơn tới những học trò đã và đang theo học tại trường, mà còn muốn tri ân những đồng nghiệp đã cùng tôi chung tay xây dựng nền giáo dục. Chúng tôi là những người xây dựng tương lai, những người thắp sáng ngọn đèn tri thức cho thế hệ trẻ. Hãy cùng nhau tiếp tục hành trình này, với tình yêu và sự tận tâm, để mỗi ngày trôi qua đều là một ngày ý nghĩa trong sự nghiệp giáo dục.
Xin chúc mừng ngày Nhà giáo Việt Nam!
Tiên Lãng, ngày 10 tháng 11 năm 2024