“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang lại cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”!
(Đinh Văn Nhã – Hà nội 6/1/2017)
Nghề giáo – nghề dạy học là thế! Thiêng liêng và cao quý biết bao! Như một mối lương duyên, chúng tôi đã được trưởng thành trong nghề của mình từ ngôi trường THCS Quyết Tiến mến yêu! Ngôi trường như một tổ ấm thứ hai, ôm ấp các em trong vòng tay yêu thương. Nơi những tiếng cười giòn tan hòa quyện với tiếng lá cây xào xạc, vẽ nên bức tranh tươi đẹp về tuổi thơ. Nơi tình thầy trò, tình bạn đơm hoa kết trái, trở thành những kỉ niệm đẹp đẽ nhất trong cuộc đời. Nơi những ước mơ của các em học sinh được thắp sáng và bay cao.
Ấn tượng đầu tiên của tôi về ngôi trường THCS Quyết Tiến là hình ảnh cây phượng già sừng sững một góc sân trường. Gốc cây xù xì, nứt nẻ như những vết chân chim, in dấu biết bao thăng trầm của thời gian. Cành cây vươn rộng, tạo thành một chiếc ô xanh mát, che chở cho cả sân trường. Mùa hè, hoa phượng nở đỏ rực, nhuộm đỏ cả một góc trời, báo hiệu một mùa thi cũng là mùa chia tay các cô cậu học trò về nghỉ hè. Còn những cây bàng cổ thụ thì quanh năm xanh tốt, lá bàng to tròn như những chiếc ô che nắng che mưa cho các em học sinh. Mùa bàng chín từng chùm quả lúc lỉu trên cao, vàng ươm, căng mọng. Lũ học trò thường vặt những quả bàng để nhấm nháp trong những giờ ra chơi. Vị chua chua chát chát nơi đầu lưỡi còn đọng lại mãi.
Mỗi lớp học như một ngôi nhà nhỏ, ấm áp và thân quen. Những bức tranh treo trên tường, những chậu cây xanh mướt trên bệ cửa sổ... tất cả đều tạo nên một không gian học tập thật thoải mái. Tôi nhớ nhất những buổi chiều tan học, các em thường tụ tập dưới tán cây bàng để chơi những trò chơi dân gian. Tiếng cười nói rộn rã của học trò hòa quyện với tiếng chim hót tạo nên một bản nhạc vui tươi.
Tôi nhớ những tiết thể dục các em hô vang dội “một hai”; “khỏe, khỏe”, những bài thể dục mềm dẻo, những nụ cười hồn nhiên của các em... Nhớ những giờ học văn ấm áp, truyền cảm, những câu thơ vang lên trong trẻo. Những tiết học Tiếng Anh sôi nổi, vui nhộn. Tiết học toán đầy căng thẳng với những con số và hình học... Lớp học như một gia đình nhỏ, nơi thầy - trò cùng nhau học hỏi, vui chơi và chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn. Chính vì vậy, tôi luôn cảm thấy hạnh phúc và tự hào khi được là một thành viên của ngôi trường này.
Tôi yêu ngôi trường này! Nơi đây đã để lại trong tôi biết bao kỷ niệm đẹp. Tôi sẽ cố gắng truyền thụ kiến thức cho các em bằng cả tâm huyết của mình, rèn những kiến thức và kỹ năng để giúp các em trở thành một người có ích cho xã hội. Rồi một mai các em trưởng thành sẽ bay cao, bay xa trên khung trời rộng mở. Sẽ có ngày các em trở lại mái trường xưa, bồi hồi, xao xuyến, bâng khuâng! Ngôi trường - Nơi ươm mầm những ước mơ tuổi trẻ, nơi gieo vào lòng các em những khát khao vươn tới những tầm cao! Nơi ở đó tình Thầy – trò cao cả, thiêng liêng biết bao!
Cao Mơ